Old school Easter eggs.
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
phan 10

 Nói xong lão đưa cho mọi người cầm một số lá bùa trong tay rồi nói tiếp:

- Quỷ nhập tràng là hồn ma mượn xác người để sống lại ngày cũng như đêm, chúng không đi được chỉ nhảy cà tưng từng bước, khi thấy chúng mọi người phải dán ngay đạo bùa vào trán của chúng tức khắc hồn ma phải thoát khỏi xác, còn chậm trễ những con quỷ đội xác người sẽ bóp cổ mọi người cho đến chết mới chịu thôi.

Bấy giờ Trần Thành mới tin lời viên thái giám Hoàng Bảo Trứ đã nói thật, ông ta đành lên tiếng:

- Ta phải chờ bóng cây sồi chỉ lối đưa đường, vậy mọi người hãy tạm nghĩ ngơi đi.

Bọn người Trần Thành – ngoài ông ta, lão pháp sư Mã Dần – còn có thêm năm tên đầu gấu đi theo, tên nào cũng xăm mình mặt mày dữ tợn, bên người dắt theo dao găm hay mã tấu, cùng họ Hoàng tạm ngồi dưới gốc cây sồi để nghỉ ngơi.

Phải chăng có thần linh che chở cho viên thái giám họ Hoàng hay không muốn bọn người tham lam vào kho tàng hôi của, bỗng nhiên bầu trời đã trở nên u ám, bóng nắng không còn hiện ra sau những đám mây đen vần vũ đang ào ạt kéo đến che kín không gian.

Viên thái giám Hoàng Bảo Trứ mới nói:

- Có lẽ trời đất không muốn Trần Công Công đi vào kho tàng rồi, trời đang nắng đã chuyển sang mưa, bóng cây sồi đâu còn để chỉ đường vào kho báu nữa.

Trần Thành cảm thấy ông ta chưa lần nào gặp may trong chuyện đi tìm kho tàng của Lê Kiệt, và lời họ Hoàng nói ra như để thức tỉnh hắn ta. Nhưng số của cải trong hang đá đang làm mờ mắt lẫn lương tri kẻ tham lam, hắn ta chỉ biết ngồi than thở:

- Ta đã đến đây mà còn không gặp may, thật sự chưa có cơ duyên với kho tàng của Lê Kiệt hay sao?

Rồi trong suy nghĩ, Trần Thành cho rằng mưa gió chỉ một buổi hay một ngày, hôm nay chưa vào được còn ngày mai hay ngày mốt không lẽ ngày nào trời cũng đổ mưa?

Hắn ta mới nói với mọi người:

- Hôm nay không vào được kho tàng, bọn bay hãy dựng lều cho chúng ta ở tạm chờ ngày mai.

Buổi chiều trời mưa to như trút nước, sấm sét nổi lên đùng đùng, lão pháp sư Mã Dần lại nói:

- Nếu ta phá được ma thuật vào trong kho tàng sẽ sung sướng biết mấy, tránh được mưa mà bọn ma quỷ cũng không dám xuất hiện bởi thứ sấm sét Thiên Lôi chuyên đi tìm chúng để hóa kiếp.

Mọi người chỉ yên ổn khi trời còn mưa, nhưng vào chập tối lúc trời quang mây tạnh phải đốt lửa sưởi ấm cái lạnh của núi rừng. Lão pháp sư Mã Dần ngồi im lặng lo luyện bùa niệm chú, bởi lúc trời mưa, Trần Thành đến nói với lão ta:

- Tên Hoàng BảoTrứ cho biết, hắn từng nằm nơi đây gặp mười con ma cà tưng cùng hồn ma Lê Kiệt đến bóp cổ, may nhờ thần linh che chở nên hắn mới thoát chết. Pháp sư mau tính kế hay dùng ma thuật cho bọn quỷ đừng đến cho mọi người yên tâm chờ ngày mai đi vào kho tàng.

Lão pháp sư mới ngồi đọc bùa chú, không ngờ vào đầu canh một, mọi người nghe thấy có tiếng khóc than của các hồn ma vang vọng đến:

- Ai đụng đến kho tàng sẽ phải chết!

Chỉ một thoáng, mọi người đã thấy một con quỷ già ốm yếu xuất hiện, nó đưa mắt nhìn trừng trừng vào Trần Thành rồi lên giọng nói đầy ma quái:

- Cái tên họ Trần gian tham độc ác kia, mi còn nhớ ta là Vĩnh Kim không, và mi từng nói sẽ đến kho tàng ngài Lê Kiệt tìm ta. Nay ta làm ma giữ của rồi, vậy mi có sợ hãi không?

Trần Thành nhận ra ông già hành khất Vĩnh Kim, người ông ta giết diệt khẩu năm nào khi còn ở quê hương. Còn viên thái giám mới biết tại sao lão pháp sư Mã Dần lại đếm có đến mười hai con ma.

Trần Thành biết hồn ma Vĩnh Kim đang đến, hắn ta liền cười nham hiểm mà không hề lo lắng, có lẽ đang tin vào bùa phép của lão Mã Dần. Hắn đáp:

- Ta hứa là giữ lời nên sợ gì một hồn ma hành khất như mi. Lần này ta đến hóa kiếp không cho bọn ma cỏ như mi được đầu thai làm người nữa đấy.

Không ngờ bóng ma Vĩnh Kim tuy ốm yếu già nua nhưng lại xuất quỷ nhập thần. Bóng ma mang bộ mặt ác quỷ với đôi nanh nhọn, chân tay đầy những móng vuốt như con sói già nua trong rừng, mới thoắt một cái con sói ma Vĩnh Kim đã đến bên Trần Thành định giơ móng xé xác ngay ông ta.

Một tên đầu gấu thấy chủ nhân lâm nguy, hắn nhanh nhẹn phóng ra một cước hất đôi tay ma quái của con sói ma ra xa, đoạn nhanh nhẹn rút một lá bùa định dán vào nơi tử huyệt là trán con sói. Con sói ma Vĩnh Kim tránh được, nó bèn cười lên the thé và với giọng ma quái vang bên tai cả nhóm:

- Thứ bùa chú của tên pháp sư kia không làm gì được bọn quỷ cà tưng hay ma sói đâu, bọn bay hãy đợi đấy ta sẽ trở lại ngay thôi!

Nói xong con sói ma hành khất Vĩnh Kim đã bìến mất. Lão pháp sư Mã Dần thấy tên đàn em Trần Thành quá chậm chạp, lão ta phải thốt nói:

- Phải dán lá bùa thật nhanh vào giữa trán bọn ma quỷ chúng mới bị hóa kiếp!

Lão Mã Dần vừa nói xong bất ngờ có một làn gió mạnh thổi đến, theo sau có những tiếng chân nhảy rầm rập trên nền đất rừng hòa cùng những tiếng khóc than, tiếng hú hét của bầy ma cà tưng nổi lên nghe đinh tai điếc óc. Sau đó mọi người thấy xuất hiện trong màn đêm, hai ánh mắt sáng xanh như hai ngọn đèn cùng giọng nói mang thứ âm thanh từ cõi âm ty vọng đến:

- Bớ tên thái giám họ Trần, đêm nay mi phải trả giá cho tội xâm phạm kho tàng của ta và những tội lỗi đã giết hại người vô tội.

Trần Thành cũng hiểu đây là tiếng nói của hồn ma Lê Kiệt, ông tướng ma râu quai nón đang dẫn dắt cả bầy ma cà tưng đi đến. Trần Thành cũng thét to để lên tiếng trả đũa:

- Mi nào có khác ta? Làm quan để che giấu hành vi giết người cướp của nên mới tích lũy được kho tàng này. Nay nó đã trở nên vô chủ thì ta đến làm chủ vậy.

- Thế nào là vô chủ hỡi tên họ Trần kia?

Âm thanh hồn ma Lê Kiệt tiếp tục vang vọng đến. Trần Thành lại trả lời không chút lưỡng lự:

- Mi chỉ là một hồn ma bóng quế, trước đây mang quá nhiều tội lỗi cho nên đến nay không còn kẻ nối dõi tông đường, chỉ còn đứa cháu gái Lệ Châu cũng đánh mất tấm bản đồ, vậy không phải kho tàng này đang vô chủ hay sao?

Lúc này bóng ma Lê Kiệt từ từ hiện rõ cho mọi người trông thấy, bóng ma mang bộ râu quai nón trên khuôn mặt đỏ như máu cùng đôi mắt xanh như hai ngọn đèn, theo sau có bầy ma cà tưng đang nhảy từng bước, vừa nhảy chúng vừa hú hét vang động.

Các con ma cà tưng mà lão pháp sư Mã Dần nói thuộc thứ quỷ nhập tràng mang hình thù quái dị, mặc toàn áo xô trắng phau dài đến tận gót chân, có tên mặt xanh, tên mặt vàng hay mặt đỏ đen, nhưng mười con ma đều có đặc điểm với cặp mắt không hồn chỉ thấy toàn tròng trắng nổi ra, đôi môi đen như cục than và cái lưỡi lè dài đến tận ngực. Đúng hơn bọn chúng thuộc nhóm ma thần vòng.

Trần Thành liền ra dấu cho năm tên đàn em hợp cùng lão pháp sư Mã Dần bày binh bố trận còn ông ta và Hoàng Bảo Trứ đứng ngoài nhìn vào trận địa giữa người với ma đang bắt đầu hỗn chiến.

Bóng ma Lê Kiệt như một tướng lĩnh thuở nào, âm hồn ông ta bắt đầu lên tiếng thúc giục:

- Giết chết bọn chúng trừ tên họ Hoàng, người được ngài Phúc Đức Chánh Thần phù trợ!

Tức khắc mười con ma cà tưng nhảy từng bước thật nhanh để tả xung hữu đột với năm tên đầu gấu. Không bóng ma nào bị chúng dán được bùa, bởi vì khi sống các hồn từng là lính biên phòng từng học qua võ thuật phòng thân.

Lão pháp sư Mã Dần bắt đầu dùng bùa phép, lão ta nắm trong tay hàng chục lá bùa liền ném vào đống lửa, miệng lâm râm đọc chú rồi gọi to:

- Hỡi các âm binh từ vùng Ngũ Nhạc Trung Sơn hãy mau về đây hóa kiếp bọn ma cỏ đang tung hoành như chỗ không người.

Gọi xong bọn âm binh, lào pháp sư chẳng thèm nói thêm, một tay cầm bùa một tay cầm cây phất trần như thứ vũ khí để đánh ma. Lão ta nhảy đến tấn công vào bóng ma Lê Kiệt, lão ta biết hồn ma ông tướng chỉ dựa vào thây ma để hiện hình còn âm hồn mới là chính.

Nếu dán trúng lá bùa vào ngay trán, tức vùng tập trung “tử khí” của những con quỷ nhập tràng, tức khắc hồn ma phải lìa khỏi xác, bị hóa kiếp dễ dàng.

Hồn ma Lê Kiệt từng là tướng lĩnh một vùng, nay chết vẫn là thủ lĩnh của một bầy ma quỷ gác cửa kho tàng. Bóng ma ông ta đâu phải hạng ma cỏ ma xó để tên pháp sư dễ dàng khuất phục. Bóng ma Lê Kiệt lúc bay bổng lên cao lúc hạ người xuống thấp, hai tay duỗi thẳng hướng về lão Mã Dần chờ cơ hội ra tay bóp cổ đối phương.

Lúc này tiếng gió hú đang ào ạt thổi đến từ bốn hướng, rồi có những giọng nói xí xô xí xáo bắt đầu nổi lên, rồi một giọng âm binh lên tiếng:

- Sư phụ lâm nguy, con ma râu quai nón dữ dằn quá bọn ta phải coi chừng!

Đây là bọn âm binh từ vùng Ngũ Nhạc kéo đến trợ giúp lão pháp sư Mã Dần chiến đấu với bọn ma cà tưng giỏi võ. Vì vậy bọn đầu gấu đàn em Trần Thành đã rảnh tay tiêu diệt được vài bóng ma, mỗi lần chúng bị dán lá bùa trúng vào vùng tử khí là một hồn ma phải thoát xác qua làn khói trắng, còn thân xác liền biến thành tro bụi tan rã xuống đất. Bọn âm binh nơi núi Ngũ Nhạc có đứa cũng bị bọn ma cà tưng hóa kiếp, âm hồn chúng không còn tồn tại được nữa.

Trận đánh giữa người và bọn âm binh với nhóm ma cà tưng diễn ra rất lâu, nhưng rồi cũng phải kết thúc có bên thắng bên bại. Bóng ma Lê Kiệt nhìn thấy bọn lính ma gục ngã hết mấy đứa trước bọn cô hồn sống lẫn lũ cô hồn chết, còn ông ta chưa trị được lão pháp sư Mã Dần, đành phải kêu thét lên:

- Rút lui về nơi hangđá!

Còn trong lúc hai bên giao đấu hoảng loạn, viên thái giám Hoàng Bảo Trứ nhận thấy Trần Thành đang cười vui hớn hở trước chiến công bước đầu, nhân cơ hội này ông vội vàng tìm đường trốn thoát. Họ Hoàng hiểu rõ tính tình của Trần Thành rất độc ác, sẽ không để ông sống sót nếu lấy được kho tàng.

Hoàng Bảo Trứ mới âm thầm chạy trốn nhưng đã nghe sau lưng có tiếng quát của Trần Thành:

- Này tên Hoàng Bảo Trứ, mi định chạy trốn à?

Viên thái giám nhận thấy ông đã lỡ ngồi trên lưng cọp không thể quay bước, bởi trước sau tên Trần Thành cũng giết chết ông ta. Nhìn thấy đã chạy cách xa Trần Thành một quãng dài nên họ Hoàng tiếp tục chạy băng băng trong rừng, bỗng nhiên ông nghe có một tiếng nổ “đoàng” nổi lên, tiếp đến thân hình của ông tự nhiên lảo đảo rồi té quỵ xuống đất.

Hoàng Bảo Trứ không ngờ Trần Thành có súng chứ còn dao hay mã tấu với quãng đường dài sẽ không làm gì được ông. Lúc Trần Thành thấy viên thái giám chạy vào rừng định tẩu thoát liền móc súng kêu họ Hoàng dừng không được, đã bắn ngay một phát đạn vào lưng viên thái giám.

Biết bị trúng thương rất nặng không thể sống sót lại thấy Trần Thành đến bên, Hoàng Bảo Trứ liền nghiến răng lên tiếng nguyền rủa với giọng căm hờn:

- Mi độc ác quá Trần Thành ơi, khi làm con ma ta thề sẽ không bao giờ cho mi chiếm được kho tàng này!

Nguyền rủa xong viên thái giám Hoàng Bảo Trứ mới chịu nhắm mắt xuôi tay. Hồn ông vừa thoát khỏi xác đã nghe có tiếng nói:

- Con người ai cũng có sinh có tử, đừng nghĩ rằng mi có cuộc sống nhân đức phúc hậu sao không được trường thọ, chỉ vì do tiền căn hậu kiếp mà ra thôi. Vậy mi đừng oán trách trời đất tại sao quá vô tình bạc bẽo với người ngay thẳng, vì do kiếp trước mi ăn chơi trác táng háo sắc dâm đãng nên kiếp này phải trả nợ thành thái giám để đền lại tội lỗi đó, kể cả số mạng của mi đến đây cũng đã hết.

Nhưng nhờ kiếp này mi trả xong nợ tiền kiếp nên kiếp sau sẽ được sống an nhàn hưởng thụ. Tuy số mi đã tận nhưng chưa thể về ngay cõi âm ty chờ đầu thai, vì mi còn phải …

Hồn ma Hoàng Bảo Trứ bấy giờ mới biết công tội của ông từ kiếp trước.

Ngày còn sống ông từng nghe nói, khi con người lúc lìa đời mới rõ được sự thật của chính mình và công tội tiền căn hậu kiếp ra sao. Giờ đây hồn ma họ Hoàng mới hiểu ra nên ông không dám oán than cho cái chết oan ức này.

Hồn ma họ Hoàng mới nhìn khắp nơi mà không thấy hình bóng một ai, có lẽ là tiếng của Nam Tào Bắc Đẩu hay vị thần linh nào đó, làm âm hồn ông mới phải lên tiếng để hỏi:

- Thưa các vị, tôi đã chết sao chưa thấy bọn Hắc Bạch vô thường đưa xuống Quỷ Môn Quan nghe phán xét công tội mà còn vất vưởng chốn dương trần?

Tiếng nói vô hình vẫn âm vang bên tai âm hồn:

- Đó là lời nguyền của mi trước khi nhắm mắt, thề không cho tên quan thái giám Trần Thành đến lấy kho tàng. Vậy mi phải ở đây làm con ma giữ của, chưa thể siêu thoát được. Đến khi kho tàng về tay người tâm đức thì hồn ma mới được về miền cực lạc.

Từ đó hồn ma viên thái giám Hoàng Bảo Trứ trở thành con ma giữ của cho kho tàng Lê Kiệt …

Hồn ma bà giám hậu Thôi Oanh Oanh kể đến đây lại khóc lên nức nở, hình như bà đang thương tiếc cái chết của đức phu quân từ nơi xa xăm đầy hồn ma và cả những kẻ độc ác tham lam.

Bốn người ba nam một nữ tỏ ra bức xúc ngậm ngùi cho nỗi gian truân của viên thái giám họ Hoàng. Mỹ Lệ thường đa cảm, khi nghe xong cuộc đời của viên thái giám, nàng đã hỏi tiếp:

- Còn bà vì sao lại chết và ra nông nỗi này?

Hồn ma bà giám hậu lại òa lên khóc thảm thiết, tiếp tục kể lại:

° ° °

Ta đâu biết đức phu quân bị tên độc ác gian tham Trần Thành bắt đưa đến kho tàng Lê Kiệt, thằng Hoài Tử cũng không thấy trở về … Ta đợi đã mấy ngày đêm không thấy bóng dáng chồng con, và cũng không biết đường đến nhà Trần Công để hỏi đã xảy ra chuyện gì. Đến một đêm tối trời, ta thấy tên Hoài Tử dẫn về miếu một cô gái trẻ đẹp, khiến ta vô cùng mừng rỡ liền hỏi ngay đứa con nuôi:

- Tại sao không thấy ba con cùng về?

Chưa hỏi dứt câu đột nhiên ta không thể ngờ được, đứa con vợ chồng ta nuôi từ thuở mới chập chững biết đi cho đến ngày hỏi vợ đã mười mấy năm, nay trở thành một tên nghịch tử. Nó không lên tiếng trả lời, trái lại còn rút ra một lưỡi dao dài bén nhọn kề vào cổ ta rồi gằn giọng hỏi về chỗ cất nữ trang châu báu.

Ta bàng hoàng vì thấy đứa con nuôi trở mặt chỉ trong mấy ngày vắng mặt, đang hùng hùng hổ hổ hỏi ta bằng giọng kẻ cướp. Dù vậy ta vẫn nhỏ nhẹ nói:

- Sao vậy con? Con không nhận ra má sao? Hay vì sắc dục mà quên mất tình mẫu tử rồi?

Lúc này con ma nữ Ý Nhi sau khi lục soát khắp nơi, nó nhìn thấy cái tráp nhỏ xinh xắn tưởng rằng chiếc hộp chứa đầy vàng bạc mới mở xem, thấy ngay vật “tịnh thân” nên ma nữ mới nói xen vào:

- Anh Hoài Tử xem đây, trong tráp là vật “tịnh thân” của lão già họ Hoàng, ông ta nguyên là một thái giám đâu thể có con mà sinh được anh. Vậy ông bà này đâu phải ba má ruột mà bà ta lên giọng dạy đời?

Ta trừng mắt nhìn vào con ma nữ, ta nghe giọng nói lẳng lơ của loại gái lầu xanh nên chợt hiểu, Hoài Tử đã uống phải thứ bùa mê thuốc lú của bọn gái làm tiền, chưa có thuốc giải thì nó còn lú lẫn. Tuy nhiên ta vẫn lên tiếng, vừa cho tên Hoài Tử nghe xem hắn còn chút tỉnh táo để nhận ra ta không, vừa cho ma nữ Ý Nhi thấy ta đang dứt khoát:

- Dù vợ chồng ta không có công sinh cũng có công dưỡng thằng Hoài Tử đến khôn lớn, nó là thằng con ngoan nhưng bị thứ bùa mê thuốc lú của mi đâm ra lú lẫn không nhận ra thật giả được rồi!

Tên Hoài Tử vẫn không chút động lòng, bởi thứ bùa mê mà Ý Nhi cho hắn uống cùng viên thuốc đoạn hồn đơn đã lậm sâu trong trí não, chỉ có thầy bùa thầy pháp cao tay mới giải trừ được …

Vào cái hôm đầu tiên hắn đưa Hoàng Bảo Trứ đến nhà Trần Thành, khi vừa bước vào cổng đã gặp ngay Ý Nhi đứng sẵn chờ đợi. Con ma nữ liền kéo hắn đi theo một hướng khác đoạn nói:

- Anh không thể đi theo lão già họ Hoàng, vì ông ta ngoài mặt nuôi anh hòng chiếm đoạt tài sản do ba anh để lại. Tiền bạc nhà anh ông ta lấy đi xây chùa cất miếu giúp đỡ bá tánh là để che giấu tội lỗi. Ba em biết nhiều về ông ta nên không muốn anh lầm lẫn.

Mặc dù đã lậm phải bùa mê nhưng trí nào Hoài Tử bấy giờ vẫn cảm nhận được bà giám hậu là người sống ngay thẳng có tình, và còn vì từ lúc nhỏ đến giờ hắn sống cạnh vợ chồng họ Hoàng luôn được yêu thương chiều chuộng, nên mới nói:

- Chắc bác Trần Công lầm lẫn ba anh với ai, chứ thật tình ba má anh sống hiền từ nhân hậu lắm. Nếu em không tin mình ra gặp để hỏi cho biết thực hư.

Thật ra con ma nữ Ý Nhi đâu biết gì về thân thế của vợ chồng Hoàng Bảo Trứ và tên Hoài Tử, câu nói vừa rồi là do Trần Thành và lão pháp sư Mã Dần chỉ dạy. Con ma nữ mới ngúng nguẩy nói:

- Vậy anh chưa sợ viên thuốc đoạn hồn đơn rồi, ba em nói nếu anh không tin sẽ làm anh phát đau.

Nói xong con ma nữ mới lâm râm niệm chú, làm đầu óc tên Hoài Tử trở nên đau buốt như vừa bị cây búa tạ giáng xuống đầu khiến hắn phải thét kêu:

- Anh tin lời em rồi!

- Vậy anh có biết ông bà họ Hoàng cất giấu bản đồ kho tàng của ba anh ở đâu không?
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .